Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Florence ngàn năm tuổi

Thành phố Florence hàng ngàn năm tuổi được xem là cái nôi của phong trào Phục Hưng châu Âu với thành tựu rực rỡ về hội họa và kiến trúc. Đến thăm Florence là một dịp hiếm có để tìm hiểu và tận mắt chiêm ngưỡng những công trình nghệ thuật của một giai đoạn phát triển rực rỡ của nền văn hóa châu Âu. 

Florence được ca ngợi là một trong những thành phố đẹp nhất thế giới. Năm 2007, Florence được Tạp chí du lịch uy tín Travel Leisure bình chọn là “Thành phố du lịch tốt nhất thế giới". Tại đây, du khách có thể bắt gặp những tòa lâu đài cổ, những nhà thờ, những viện bảo tàng đầy ắp những bức tranh quý hiếm cùng những bức tượng quý giá.



VẺ ĐẸP CỦA FLORENCE KHI HOÀNG HÔN BUÔNG XUỐNG

Điểm hấp dẫn đầu tiên của Florence là thư viện Lairentien được xây hồi thế kỷ XV. Thư viện Laurentien được miêu tả như cái đẹp nguyên sơ, giản dị nhưng lịch thiệp kiểu Italy. Bên cạnh đó, quảng trường Duomo với nhà thờ uy nghiêm, đẹp rực rỡ do kiến trúc sư Brunelleschi thiết kế cũng là điểm không nên bỏ lỡ trong hành trình khám phá nét đẹp cổ kính của Florence. Quảng trường Doumo được biết đến như một hợp điểm quy tụ các sáng tác của các nghệ sĩ trong thời kỳ Phục hưng.

Kế đến các bạn nên đến quảng trường Nhà thờ, để tham quan giáo đường Santa Maria del Fiore, một kiến trúc đồ sộ bằng đá cẩm thạch, thánh đường Santa Maria del Fiore; Tháp chuông (Campanile) cao 89m, mái tháp bằng phẳng chứ không nhọn như các tháp chuông khác, do đó du khách có thể lên đến mái tháp để thưởng ngoạn toàn cảnh Florence. Có hai viện bảo tàng nổi tiếng nhất ở Florence là Viện hàn lâm nghệ thuật (thế kỷ XIV) và Viện bảo tàng Uffizi, được xây dựng từ năm 1560. Đây là nơi lưu giữ những tác phẩm hội họa và điêu khắc vô giá của những người khổng lồ của nền văn hóa Italy thời kỳ Phục hưng.



NHÀ THỜ CỔ BÊN QUẢNG TRƯỜNG DUOMO

Ra khỏi các khu phố nhộn nhịp, du khách hướng tới bờ sông Arno, con sông chảy qua thành phố với cây cầu Vecchio, cây cầu duy nhất còn sót lại sau các trận không kích trong thế chiến thứ 2. Đây là chiếc cầu hết sức độc đáo, ra đời ngay từ thời Đế chế La Mã, bị phá hủy rồi xây dựng lại nhiều lần và được định hình từ năm 1345 cho đến nay. Điều thú vị là hai bên thành cầu ở phần đầu cầu và cuối cầu là các cửa hàng bán nữ trang nên đi trên cầu mà du khách có cảm giác là đang đi trên khu phố mua sắm. Ở giữa cầu có nhiều người ngồi nghỉ ngơi, chơi nhạc và ngắm nhìn dòng sông Arno.


CẦU VECCHIO BẮT QUA SÔNG ARNO LUNG LINH VỀ ĐÊM

Đến Florence, du khách còn phải thăm nhà vườn mang tên Michelangelo hay đi dạo trên những cây cầu nhỏ, nghe tiếng ngân nga phát ra từ những tháp chuông nhỏ. Ngoài ra, bạn cũng nên ghé thăm quảng trường Michel-Ange rộng lớn, nằm ở vị trí cao 100m so với mặt biển. Từ đây bạn có thể nhìn toàn cảnh Florence và bao quát cả những ngọn đồi bao quanh và có thể nhìn rõ cầu Ponte Vecchio với những hàng quán trên thành cầu. Xa hơn nữa là những nhà thờ với tháp chuông, những tòa lâu đài vượt lên trên mái ngói của những ngôi nhà cổ. 


PHIÊN BẢN BỨC TƯỢNG DAVID BẰNG ĐỒNG

Ngay giữa quảng trường là bức tượng David cao 5m, tác phẩm của Michel-Ange (1475-1564). David là nhân vật trong Kinh thánh, nổi tiếng vì đã giết chết tên khổng lồ Goliath bằng cách dùng ná bắn đá vào giữa trán của hắn và về sau trở thành vua của người Do Thái. Đây là phiên bản bằng đồng, còn nguyên bản bức tượng bằng đá cẩm thạch cũng cao 5m được lưu giữ trong Viện bảo tàng nghệ thuật Florence. Michel-Ange mất bốn năm để hoàn thành bức tượng này, khi ông mới 26 tuổi.



Đến Florence , nơi đầu tiên du khách đến tham quan là khu trung tâm thành phố, còn được gọi là “trung tâm cổ” hay khu “trung tâm lịch sử” của Florence . Khu vực này còn giữ nguyên vẹn các đường phố và kiến trúc từ thời Trung cổ. Đường sá nhỏ hẹp, lát đá, hai bên đường là những ngôi nhà xinh xắn xây bằng gạch màu nâu hoặc sơn trắng, với mái ngói tất cả đều một màu đỏ.

Bao bọc khu trung tâm là những mảng còn lại của một bức tường thành được xây dựng từ thế kỷ XIV. Toàn bộ khu vực này được UNESCO xếp vào danh sách di sản văn hóa của nhân loại từ năm 1982.

Florence ra đời vào năm 50 trước Công nguyên, khi những người lính của hoàng đế Cesar bắt đầu xây dựng những doanh trại ở đây. Nằm ở đoạn giữa con đường nối liền thủ đô Rome với miền Bắc nước Ý, lại nằm trong thung lũng phì nhiêu của con sông Arno, nên dần dần Florence trở thành một trung tâm thương mại và chính trị quan trọng.

Vào thế kỷ XIII, Florence là một trong những thành phố lớn của nước Ý, nơi diễn ra những hoạt động chính trị và văn hóa nổi tiếng. Trong số những gia đình có thế lực ở Florence, nổi lên gia tộc Medicis cai trị Florence từ thế kỷ XIV đến thế kỷ XVII. Một phụ nữ trong gia tộc này đã đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong lịch sử nước Pháp, đó là bà Catherine de Medicis, hoàng hậu nhiếp chính nắm hết quyền hành nước Pháp dưới ba triều vua Françios II, Charles IX và Henri III, tất cả đều là con trai của bà.

Nhờ sự bảo trợ của dòng họ Medicis, các hoạt động văn học nghệ thuật phát triển rực rỡ. Chính từ Florence, xuất hiện một phong trào canh tân trong các lĩnh vực thơ ca, hội họa, điêu khắc, kiến trúc (với những tên tuổi lừng danh như Michel Ange, Léonard de Vinci, Raphaël, Botticelli, Donatello, Brunelleschi…) rồi sau đó lan sang các thành phố khác ở Ý và các nước châu Âu, mở ra một giai đoạn mới trong lịch sử châu Âu được gọi là thời kỳ Phục hưng (thế kỷ XV và XVI).

Nhờ đó mà tư tưởng con người được giải phóng khỏi ý thức hệ tôn giáo thần quyền khắc nghiệt chế ngự suốt mười thế kỷ trong thời kỳ Trung cổ (từ thế kỷ thứ V đến thế kỷ XV). Cũng vì vậy mà Florence được mệnh danh là “cái nôi của thời kỳ Phục hưng”.

Khi các cường quốc ở nước Ý được thống nhất thành một vương quốc duy nhất, Florence trở thành kinh đô của Ý trong sáu năm (từ 1865 đến 1871). Sau đó, thủ đô được chuyển về thành phố Rome . Ngày nay, Florence là thủ phủ của vùng Toscane và là thành phố du lịch nổi tiếng với số dân gần 400.000 người.

Trung tâm kiến trúc tôn giáo tiêu biểu
Xe hơi không được vào khu phố cổ. Chúng tôi phải đi bộ 2km dọc bờ sông Arno, rẽ sang phải theo một con phố nhỏ hẹp và đi đến quảng trường Nhà Thờ, được xem là trung tâm tôn giáo tiêu biểu nhất của Florence. Quang cảnh ở đây thật độc đáo và hấp dẫn. Hàng loạt con đường nhỏ chi chít như mạng nhện dẫn vào quảng trường - trung tâm của “lưới nhện”. Ở đây, nổi bật lên ba công trình được xem như những viên ngọc và đỉnh cao của kiến trúc tôn giáo ở Florence.

Trước hết là giáo đường Santa Maria del Fiore, một kiến trúc đồ sộ bằng đá cẩm thạch với chiều dài 150m, chiều ngang 40m và chiều cao 40m. Phía sau giáo đường là một mái vòm lợp ngói đỏ, có chiều cao 91m. Đây là thánh đường công giáo lớn thứ ba trên thế giới, sau thánh đường Saint Pierre ở Rome và Saint Paul ở London.

Thánh đường được khởi công xây dựng từ năm 1296, mãi đến năm 1436 mới hoàn thành về cơ bản. Rất nhiều thế hệ kiến trúc sư, nghệ sĩ tham gia xây dựng công trình này. Còn tòa nhà mái vòm được xây dựng từ năm 1420 và hoàn thành năm 1434. Đây là công trình của kiến trúc sư Brinelleschi (1377-1446), một trong những người khởi xướng của phong trào Phục hưng trong lịch sử châu Âu.

Bên cạnh giáo đường là Tháp chuông (Campanile) cao 89m, công trình do Giotto bắt đầu xây dựng từ năm 1334 và được các học trò của ông hoàn thành vào năm 1359 (Giotto mất năm 1337). Tháp chuông có hình vuông (bốn cạnh bằng nhau), dáng vẻ rất thanh thoát nhờ những cửa sổ rất cao ở mỗi tầng, mái tháp bằng phẳng chứ không nhọn như các tháp chuông khác, do đó du khách có thể lên đến mái tháp để thưởng ngoạn toàn cảnh thành phố Florence.

Đối diện với giáo đường là Nhà rửa tội (Baptistère) Saint Jean, có hình bát giác, được xây dựng từ giữa thế kỷ XI. Ngôi nhà này có ba cánh cửa bằng đồng, với những hình ảnh chạm trổ rất công phu, tái hiện lại những câu chuyện trong Kinh thánh. Đặc biệt, cánh cửa thứ hai và thứ ba là công trình của Ghiberti (1378-1455) là những tuyệt tác về điêu khắc trên đồng. Cánh cửa thứ ba đẹp nhất, được Michel-Ange gọi là Cánh cửa thiên đàng, thể hiện hết sức sinh động nội dung Cựu Ước (Ancien Testament) trong Kinh thánh.

Kho tàng tác phẩm nghệ thuật thời kỳ Phục hưng

Người ta nói rằng gần một nửa công trình kiến trúc cổ và tác phẩm nghệ thuật của nước Ý nằm ở Florence, đặc biệt là các tác phẩm thời kỳ Phục hưng.

Về nhà thờ, ngoài thánh đường Santa Maria del Fiore, còn có các nhà thờ nổi tiếng đều được xây dựng từ thời Trung cổ.

Các dinh thự cổ nguy nga lộng lẫy có quy mô rất hoành tráng hiện nay là trụ sở của nhiều bảo tàng và galerie tranh.

Các nhà thờ và dinh thự kể trên đều lưu giữ nhiều tác phẩm tranh và tượng, bích họa, phù điêu vô cùng quý giá. Trong đó, có hai viện bảo tàng nổi tiếng nhất ở Florence là Viện hàn lâm nghệ thuật (thế kỷ XIV) và Viện bảo tàng Uffizi, được xây dựng từ năm 1560. Đây là nơi lưu giữ những tác phẩm hội họa và điêu khắc vô giá của những người khổng lồ của nền văn hóa Ý thời kỳ Phục hưng: Botticelli, Michel Ange, Léonard de Vinci, Raphaël, Andrea del Sarto, Fillippino Lippi, Titren, Tintoret, Véronèse…

Các viện bảo tàng ở Florence hầu hết là bảo tàng nghệ thuật. Ngoài ra, còn có Bảo tàng lịch sử khoa học, trưng bày những hiện vật và tư liệu về sự phát triển của các ngành khoa học tự nhiên vào các thế kỷ XVI, XVII và XVIII. Trong bảo tàng này, du khách có thể chiêm ngưỡng những bản đồ thời Trung cổ, những dụng cụ đo thời gian và nhiều dụng cụ khoa học cổ xưa khác. Đặc biệt ở đây còn lưu giữ chiếc kính thiên văn do Galilée (1564-1642) chế tạo và còn giữ cả một ngón tay của ông.

Ngôi nhà của Dante

Cách quảng trường Nhà Thờ không xa, có một ngôi nhà cổ với những bức tường kiên cố nằm trên con đường mang tên Dante Alighieri, nơi đây nhiều du khách dừng lại để chụp một bức ảnh bên cạnh bức tường của ngôi nhà. Đây chính là nơi cư ngụ của nhà thơ vĩ đại Dante (1265-1321), tác giả của bản trường ca bất hủ Thần khúc (La Divine Comédie).

Đây là tác phẩm tổng hợp những kiến thức về triết học - nghệ thuật thời Trung cổ, chứa đựng những tư tưởng nhân văn và khẳng định những ước mơ về một cuộc sống đẹp đẽ, trong sạch ở cuộc sống thực tại này chứ không phải ở thế giới bên kia. Engels đánh giá Dante là một “nhân vật khổng lồ”, là “nhà thơ cuối cùng của thời Trung cổ”, đồng thời là “nhà thơ đầu tiên của thời đại mới”. Tác phẩm Thần khúc được coi như dấu hiệu báo trước cho nền văn học mới sắp ra đời: văn học thời kỳ Phục hưng.

Ngôi nhà của Dante chỉ còn cái khung nhà, bên trong trống rỗng. Nếu đi lượn qua những con hẻm nhỏ gần đó, du khách sẽ thấy một vài ngôi nhà với lối kiến trúc tương tự, tức là có những bức tường dày và kiên cố như những pháo đài nhỏ để đảm bảo nơi trú ẩn cho gia đình, vì vào thời Trung cổ, những cuộc xung đột đẫm máu giữa các phe nhóm xảy ra liên miên.

Cầu cổ Ponte Vecchico

Đến Florence, du khách cũng không thể bỏ qua một địa điểm hấp dẫn: quảng trường Michel-Ange nằm ở phía bên kia sông Arno. Chúng tôi chọn chiếc cầu Ponte Vecchio (cầu cổ) để qua sông. Đây là chiếc cầu hết sức độc đáo, ra đời ngay từ thời Đế chế La Mã, bị phá hủy rồi xây dựng lại nhiều lần và được định hình từ năm 1345 cho đến nay.

Trong Thế chiến thứ hai, tất cả cầu trên sông Arno đều bị phát xít Đức phá hủy, chỉ có cầu Ponte Vecchio là còn nguyên vẹn. Hai bên thành cầu là những dãy hàng quán nhỏ chuyên bán đồ nữ trang và lưu niệm. Trên mặt cầu, còn có một hành lang có mái che bắt đầu từ Viện bảo tàng Uffizi bên khu phố cổ, vượt qua sông Arno trên cầu Vecchio và chạy đến dinh thự Pitti bên kia bờ sông.

Chúng tôi dừng lại giữa cầu để ngắm nhìn con sông Arno thơ mộng lững lờ chảy bên dưới, ghé vào những gian hàng nhỏ bên cầu, với những du khách tấp nập mua hàng lưu niệm - một cảnh tượng thú vị hiếm có.

Quảng trường Michel-Ange

Điểm đến cuối cùng là quảng trường Michel-Ange rộng lớn, nằm ở vị trí cao 100m so với mặt biển, từ đây có thể nhìn toàn cảnh Florence và bao quát cả những ngọn đồi bao quanh. Có thể nhìn rõ cầu Ponte Vecchio với những hàng quán trên thành cầu. Xa hơn nữa là những nhà thờ với tháp chuông, những tòa lâu đài vượt lên trên mái ngói của những ngôi nhà cổ.

Ngay giữa quảng trường là bức tượng David cao 5m, tác phẩm của Michel-Ange (1475-1564). Đây là phiên bản bằng đồng, còn nguyên bản bức tượng bằng đá cẩm thạch cũng cao 5m được lưu giữ trong Viện bảo tàng nghệ thuật Florence. Michel-Ange mất bốn năm để hoàn thành bức tượng này, khi ông mới 26 tuổi.

David là nhân vật trong Kinh thánh, nổi tiếng vì đã giết chết tên khổng lồ Goliath bằng cách dùng ná bắn đá vào giữa trán của hắn và về sau trở thành vua của người Do Thái. Bức tượng David của Michel-Ange đã đạt đến tuyệt đỉnh của nghệ thuật điêu khắc, là tác phẩm vô giá trong kho tàng nghệ thuật của nhân loại. Ai đã đến Florence cũng mong được chiêm ngưỡng bức tượng David, hoặc chí ít cũng được xem phiên bản của bức tượng này.

“Những cánh cửa tới Thiên đường”.

Nhà thờ chính được xây dựng từ đầu thế kỷ 14 là một trong những công trình kiến trúc hoành tráng nhất được nhắc đến. Đó là nơi cầu nguyện lớn nhất cho các tín đồ Cơ đốc giáo xứ Tuscany. Mái vòm khổng lồ của nó nổi bật trên nền trời xanh thu hút tầm nhìn của du khách bất kể họ đứng ở vị trí nào trong thành phố.

Năm 1436, kiến trúc sư Brunelleschi với phát minh táo bạo đã úp lên phần chính hình tròn 6 cạnh của nhà thờ trung tâm, chiếc mái vòm đồ sộ có chu vi 42m từ độ cao 100m. Đây là ví dụ điển hình nhất, mẫu mực nhất cho hàng loạt mái vòm khác của thời đại này.

Năm 1857, mặt trước của nhà thờ bị gỡ xuống theo lệnh vua Ferdinand I, cho tới năm 1857 nó mới được phục hồi nguyên trạng bằng hàng chục tấn đá cẩm thạch xanh và trắng ốp bên ngoài.

Bước vào bên trong, hẳn không ai không sững sờ trước những bức bích họa lớn trên tường và trần mô tả quang cảnh nơi thiên đường và địa ngục. Vượt qua 463 bậc thang lên tới nóc nhà thờ có thể ngắm toàn cảnh thành phố Florence.

Nằm cạnh nhà thờ chính đồ sộ là tháp chuông Campanile được xây dựng từ năm 1334 và nhà nguyện Baptistery. Từng được coi là đền thờ tà giáo, ngôi nhà nguyện hình bát giác này là công trình cổ nhất ở Florence còn tồn tại đến ngày hôm nay. Nó thu hút du khách bằng những cánh cổng nặng nề mạ đồng thau mà người dân địa phương ở đây gọi nó bằng cái tên “Những cánh cửa tới thiên đường”.

Trong suốt 27 năm trời, nghệ sĩ Lorenzo Ghiberti đã ghi dấu ấn của mình lên những cánh cổng này bằng các bức phù điêu mô tả lại câu chuyện trong Kinh Cựu ước. Tác phẩm của ông gần gũi với chủ nghĩa hiện thực một cách kì lạ khiến người ta có thể tìm thấy chân dung của Ghiberti trên cánh cổng thứ 4 và ông đã cho một nhân vật trong huyền thoại mang bộ mặt của mình.

Saint croce,vẻ đẹp bắt hồn.

Đã tới Florence, du khách không nên bỏ qua Santa Croce, ngôi nhà thờ dành cho các tín hữu Cơ đốc giáo thuộc dòng thánh Francis. Đến đây, bạn sẽ được người dân địa phương cho biết về một chứng bệnh khá kì lạ và không gặp ở bất kì nơi đâu trên thế giới, mang tên Stendhalismo.

Nó bắt đầu xuất hiện từ khi nhà văn nổi tiếng người Pháp S.Stendhal (tác giả tiểu thuyết Đỏ và đen) tới thăm Santa Croce, ông bị choáng váng và ngất xỉu trước cảnh đẹp mê hồn nơi đây. Sau Stendhal đã có 12 du khách rơi vào tình trạng tương tự.

Nhà thơ vĩ đại nhất nước Anh, hầu tước Byron cho biết ông đã “bị say vì khung cảnh tuyệt diệu” của ngôi nhà thờ vốn được xây dựng để tưởng niệm Arnolfo di Cambio, kiến trúc sư của Nhà thờ Trung tâm. Quảng trường rộng lớn trước mặt Santa Croce đã từng một thời là đấu trường, nơi cứ vào cuối tuần người dân xứ Tuscany lại nô nức kéo về xem những trận cưỡi ngựa đấu thương, những trận đánh khốc liệt giữa người và thú, thậm chí là những vụ hỏa thiêu các tín đồ dị giáo.

Còn bên trong nhà thờ, sức cuốn hút lớn nhất là những cỗ quan tài, nơi an nghỉ của các nhân vật kiệt xuất nhất Florence bao gồm Michelangelo, Machiavelli, Galileo, Rossini và Ghiberti. Hàng loạt nhà nguyện nhỏ sặc sỡ được các ông chủ ngân hàng hảo tâm bỏ tiền ra xây dựng đã làm giảm bớt vẻ u ám của nó.

Nằm biệt lập ở một góc là nhà nguyện Pazzi do Brunelleschi thiết kế năm 1430, một “viên ngọc quý” của kiến trúc Phục Hưng. Những mảng khối đơn giản chính là biểu hiện rõ rệt nhất cho sự ảnh hưởng của chủ nghĩa cổ điển đã được cải cách theo phong cách Gothics vốn rất thịnh hành thời đó.

Những con phố cổ. Khu nhộn nhịp nhất Florence là quảng trường Nhà thờ lớn và quảng trường Signoryia, trung tâm hành chính của thành phố. Nơi này, theo truyền thuyết, Dante – cha đẻ của văn học và ngôn ngữ Italy ngày nay đã lần đầu gặp Beatrix – nàng thơ của đời mình. Nơi này, nền cộng hòa Florence đã trỗi dậy và đã sụp đổ. Những con phố của Florence ngày nay vẫn mang bóng dáng thời trung cổ: dài dằng dăc và quanh co, chật hẹp và u ám, bị bủa vây bởi các bức tường đá xám xịt, luôn dẫn tới một tu viện lạnh lẽo hay mở ra quảng trường mênh mông, đông đúc người qua lại.

Nhịp sống nơi đây chậm rãi, rất hiếm khi du khách thấy cư dân địa phương tỏ ra vội vã hay gấp rút trong bất kì hoàn cảnh nào. Những chiếc Vespa cổ lỗ thong thả lướt trên đường, những quán café vỉa hè lúc nào cũng đông khách. Có vẻ như người Florence rất biết cách tận hưởng mỗi ngày trôi qua trong cuộc đời của họ.

Cầu Vecchio

Ponte Vecchio là một trong những chiếc cầu có kiến trúc và lịch sử đặc biệt. Đây là nơi ra đời khái niệm “phá sản”, là minh chứng cho bao tình yêu đôi lứa. Ponte Vecchio đã góp công không nhỏ giúp thành phố Florence luôn thu hút khách tham quan.

Thành phố Florence thuộc tỉnh Tuscany, nằm giữa trung tâm của nước Ý, được tô điểm bởi màu vàng của hoa hướng dương và màu tím của những cánh đồng nho. Đến Florence, người ta không thể không ghé nhà thờ Duomo, Cánh cổng thiên đàng, hay leo lên đồi quảng trường Michelangelo để cùng đám đông thưởng ngoạn thành phố từ trên cao, khi bình minh lên và hoàng hôn xuống. Nhưng những điều ấy vẫn chưa đủ để hoàn tất bức chân dung về Florence mà một góc hấp dẫn không nhỏ của nó chính là chiếc cầu Ponte Vecchio.

Cầu được xây từ thời La Mã (lần đầu được tài liệu ghi nhận là năm 996), kết nối giữa hội trường thành phố Palazzo Vecchio và Palazzo Pitti. Một bên đầu cầu vẫn còn hòn đá khắc lời của nhà thơ Dante.

Nhìn từ xa bạn khó mà nghĩ rằng đó là một cây cầu. Bởi không có xe cộ chạy qua, không có thành cầu, chỉ có hai dãy nhà cổ như đang nằm lơ lửng ngang qua sông Arno. Những căn nhà be bé này có từ sau trận lụt năm 1333, với mục đích được ban đầu là để làm cửa hàng buôn bán. Thời ấy, nhờ có làn gió mát mẻ và không khí trong lành trên sông, những người thợ thuộc da quyết định nhóm họp ở đây để kinh doanh, hy vọng gió sông có thể làm bay đi mùi khó chịu của da thuộc mà họ phải ngâm suốt 6 tháng trong nước tiểu ngựa.

Không lâu sau, thấy mảnh đất này “địa lợi”, những người bán hàng lưu niệm, bán thịt, thợ vàng cũng đua nhau kéo về đây lập nghiệp. Được sự cho phép của quan tòa, chính quyền thành phố, cảnh sát khu vực và chủ đất, những người bán để mặt hàng kinh doanh lên chiếc bàn của họ trên cầu. Nếu một thương nhân làm ăn thất bát, không trả được tiền thuê mặt bằng trên cầu, cảnh sát sẽ đến đập gãy chiếc bàn mà họ dùng để bày bán hàng hóa. Mất bàn đồng nghĩa với việc không thể làm ăn được nữa. Định nghĩa “phá sản” trong kinh tế học ra đời từ tiếng Ý “bancorotto” nghĩa là “cái bàn bị gãy” (“banco”: chiếc bàn, “rotto”: gãy), và tiếng Anh “bankruptcy” (phá sản) xuất phát từ đây.

Nếu muốn chiêm ngưỡng chân dung của các họa sĩ hàng đầu nước Ý và châu Âu, bạn có thể vào hành lang Vasari ở bên cầu, nơi để phòng trưng bày chân dung tự họa hoặc do người khác vẽ các danh họa nổi tiếng.

Hành lang Vasari đã từng phải đóng cửa nhiều lần để bảo trì các hiện vật bên trong và tăng cường công tác an ninh để giữ gìn những tác phẩm vô giá này. Vé vào cổng khá đắt, thêm vào đó không gian nhỏ hẹp do hành lang Vasari được xây dọc theo cầu nên du khách nhiều khi phải đặt vé trước. Điều này làm cho số lượng người ngắm cây cầu từ xa và đi ngang qua cầu nhiều hơn số lượng người bước vào bên trong hành lang Vasari.

Cầu Ponte Vecchio không chỉ là chứng nhân của thành phố Florence qua những thăng trầm của lịch sử, mà còn là chứng nhân cho tình yêu của nhiều đôi lứa. Đi dọc cầu, tôi khá ngạc nhiên trước một số lượng lớn các ổ khóa được ghi tên hai người và móc vào rất nhiều nơi khác nhau. Không chỉ các cặp đôi khắp thế giới muốn về đây nắm tay nhau đi dạo trên cầu và ước mong hạnh phúc, nhiều người đi đến đây một mình cũng chuẩn bị một cái khóa và viết tên người mình thầm yêu trộm nhớ, hy vọng một ngày nào đó có đôi.

Người ta cho rằng phong tục này xuất phát từ câu chuyện của những người kinh doanh cửa hàng bán ổ khóa ở hai đầu cầu. Theo câu chuyện ấy thì nếu viết tên mình và người mình yêu lên khóa, móc vào một chỗ bất kì trên cầu và ném chìa khóa xuống dòng sông, thì cặp đôi đó sẽ có thể chung sống hạnh phúc đời đời kiếp kiếp.

Thế nhưng phong tục ấy cũng gây nên một sự tổn hại không nhỏ cho kiến trúc của Ponte Vecchio. Du khách, đặc biệt là các cặp đôi đã ào ào đến đây và móc khóa lung tung khắp cầu. Không ít lần chính quyền thành phố đã gỡ đi hàng trăm ngàn ổ khóa. Thậm chí một chiếc bảng được đặt trên đầu cầu để cảnh cáo nếu một người nào bị bắt gặp đang khóa ổ khóa vào khu vực cầu thì họ sẽ bị phạt 50 euro. Điều đó có vẻ như vẫn không ngăn chặn được hình ảnh những chiếc ổ khóa quấn vào nhau quanh chiếc cầu Ponte Vecchio.

Dưới chân cầu Ponte Vecchio, nước sông Arno vẫn cứ trôi đi nhịp nhàng với thời gian. Hàng thế kỉ đã trôi qua, có một cây cầu như Ponte Vecchio vẫn đứng đó

Santa Maria del Fiore là một trong những nhà thờ lớn nhất trên thế giới. Tọa lạc tại một trong những thành phố đẹp nhất tiếng Ý, trong Florence . Santa Maria del Fiore nhà thờ chi phối thị trấn đến ngày nay nhà thờ này vẫn là một trong những biểu tượng của thành phố. Ở đây kết hợp kiến trúc Gothic và Phục Hưng. Xây dựng của nó đã được bắt đầu vào năm 1296 bởi các kiến trúc sư Arnolfo di Cambio. Nhà thờ này được bắt đầu vào nhà thờ cũ của Santa Reparata xuất xứ từ lần thứ 4 - 5 century AD Sau cái chết của kiến trúc sư trong 1302, đã được 30 năm vắng mặt. Sau đó, tiếp tục xây dựng Giotto di Bondone, những người, tuy nhiên, đề nghị chỉ đứng bên cạnh-tháp chuông Giotto's . Nhà thờ Santa Maria del Fiore là một lần nữa chỉ chạy trong 1357 Xây dựng của nó đã được hạ sĩ Francesco Talenti, người đã thay đổi sâu sắc bởi Cambio. Tác phẩm của ông có tác động mạnh cross-ribbed vault, băng qua những mái vòm lớn, chorus rộng hơn và nhiều hơn nữa. Năm 1413 đã được thực hiện vòm tambour. Tại thời điểm đó, câu hỏi nổi lên về việc thực hiện kỹ thuật của các mái vòm. Sau đó, cô đã thông báo một cuộc cạnh tranh giành kiến trúc của Filippo Bruneleschi. Mái vòm của nó được xây dựng từ 1420 - 1434 vẫn được coi là một phép lạ của các thiết bị xây dựng. Margin của nó là 41,97 m. Các nhà thờ 42.496.791 là 25 hiến Tháng 3 năm 1436 Giáo hoàng Eugene IV. Được dành cho Virgin Mary. Nhà thờ là 153 m dài và rộng 38 mét. Báo cáo 4 nhà thờ lớn nhất trên thế giới. Nắm giữ lên đến 25.000 du khách. Bên trong bạn sẽ tìm thấy đẹp trần khảm.

Florence - thiên đường cổ kính trong lòng nước Ý

Florence là một trong những thành phố đẹp nhất thế giới. Thậm chí nhiều người còn gọi nó là một thành phố tráng lệ, tính từ chỉ dùng cho những kiệt tác kiến trúc mà thôi.

Florence là thủ phủ của vùng Tuscany với hơn nửa triệu người nhưng là một trong những điểm du lịch "nóng" nhất châu Âu bởi kiến trúc độc đáo. Thành phố hàng ngàn năm tuổi này không chỉ ghi điểm bởi sự cổ kính mà còn là một trong những cái nôi văn minh suốt 4 thế kỷ (từ XIV-XIX). Năm 1860, Tuscany trở thành một phần của Vương quốc Italy và Florence được chọn là thủ đô từ năm 1865-1871 và đóng vai trò quan trọng với tư cách là trung tâm văn hóa và nghệ thuật của Italia. Theo thống kê của UNESCO thì 60% những công trình kiến trúc quan trọng nhất của nhân loại nằm tại Italia và có đến một nửa trong số là thuộc về Florence.

Tại đây, người ta có thể bắt gặp những tòa lâu đài cổ, những ngôi nhà thờ, những viện bảo tàng đầy ắp những bức tranh quý hiếm cùng những bức tượng quý giá. Những công trình kiến trúc dày đặc và quý giá không kém gì Rome hay Venice. Cũng dễ hiểu vì Florence là quê hương của phong trào Phục hưng. Nó là sự kết hợp giữa vẻ đẹp tự nhiên cùng những gì tinh túy nhất trong nghệ thuật kiến trúc Phục hưng với tinh thần của Leonardo da Vinci, Dante, Boccaccio, Michelangelo... hiển hiện trên từng con phố. Một trong những điểm nhấn của Florence là kiến trúc nhà thờ với những mái nhọn đặc trưng của kiến trúc Gothic và nghệ thuật Moorish. Công trình đáng chú ý nhất chính là nhà thờ Duomo of Florence (Brunelleschi) được phủ bằng cẩm thạch. Đây là nhà thờ rộng thứ 4 châu Âu. Florence cũng là nơi tập trung những nhà thờ lớn nhất Italia từ Duomo of Florence, San Lorenzo, Santa Maria Novella đến Santa Croce. Có thể bắt gặp lối kiến trúc này ở bất cứ nơi nào tại Florence.

Thời Phục hưng bắt nguồn từ Florence không chỉ là niềm tự hào của người Italia mà nó còn đi vào lịch sử như giai đoạn phát triển nhất của văn hóa châu Âu. Bức tượng 500 năm tuổi nổi tiếng David của Michelangelo cũng được đặt tại Florence. Trong thời Phục hưng, Florence được chọn đặt những công trình kiến trúc để đời từ cung điện đến các viện bảo tàng, gallery... Bảo tàng nổi tiếng nhất Florence là Uffizi, nơi lưu giữ những tác phẩm vô giá của Botticelli, Leonardo da Vinci, Michelangelo, Titian và Rubens, những người khổng lồ của văn hóa Ý.

Một số công trình kiến trúc nổi tiếng tại Florence

- Cầu Vecchio trên sông Arno.

- Bảo tàng Uffizi với tháp của cung điện Vecchio và vòm mái nhà thờ Duomo ở phía sau.

- Nhà thờ Santa Maria del Fiore (Duomo) mang phong cách Gotic.

Thành Vatican - 10 điều thú vị

1. Vatican là quốc gia nhỏ nhất trên thế giới.


Nằm gọn trong lòng nước Italy với chiều dài đường biên giới 2 dặm, Vatican có diện tích 44 ha (chỉ bằng 1/8 công viên trung tâm ở New York, Mỹ). Vatican có chế độ chính trị quân chủ do giáo hoàng (Pope) đứng đầu, ngài chính là vị vua chuyên chế duy nhất ở châu Âu, nắm quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp tối cao. Tiền tệ của Vatican là đồng Euro, đất nước có con tem, hộ chiếu, bảng số xe, quốc kỳ và quốc ca riêng. Một điểm mà chính phủ này không có là hệ thống thuế. Tiền bán vé vào bảo tàng, tem và quà lưu niệm cùng sự đóng góp từ nhiều tổ chức là nguồn thu nhập của Vatican. 

2. Nhà thờ thánh Peter nằm trên một nghĩa trang cổ.


Vatican với quảng trường thánh Peter nhìn từ trên cao. Ảnh: womenofgrace.com.

Xưa kia, nghĩa địa của La Mã nằm trên ngọn đồi Vatican. Khi một trận hỏa hoạn lớn san bằng thàng phố vào năm 64 sau CN, hoàng đế Nero đã tìm cách “mượn gió bẻ măng” và ghép tất cả những người theo Cơ Đốc giáo vào tội đã gây ra vụ cháy. Ông đã cho hành hình họ bằng cách thiêu trên cột, xé xác bởi những quái thú và đóng đinh trên giá. Trong số đó có thánh Peter người đứng đầu nhóm tông đồ của Jesus và cũng là vị giám mục đầu tiên của La Mã. Thi hài ông được cho là an táng tại đồi Vatican.

Vào thế kỷ thứ 4, Cơ Đốc giáo được thừa nhận một cách hợp pháp tại Rome, hoàng đế Constantine bắt đầu cho xây dựng nhà thờ trên khu mộ cổ và nơi an nghỉ của thánh Peter được tin là nằm chính giữa công trình. Ngôi nhà thờ hiện tại được bắt đầu khởi công vào những năm 1500.

3. Tháp đá chính giữa quảng trường thánh Peter là do hoàng đế Cligula mang về.

Trong thời kỳ trị vì, hoàng đế La Mã Caligula đã cho xây dựng một bùng binh trong khu vườn của mẹ ông ngay dưới chân đồi Vatican. Ông dùng nơi này để huấn luyện các chiến xa binh và người ta tin rằng những người theo Cơ Đốc giáo bị hành hình chính tại đây. Để trang trí cho quảng trường, Caligula cho quân đội mang về từ Ai Cập một tháp môn vốn được dựng ở Helioplis.

Ngọn tháp này làm từ đá granite đỏ nguyên khối có trọng lượng hơn 350 tấn được dựng lên dưới thời các Pharaoh ở Ai Cập khoảng trên 3.000 năm trước. Năm 1586, nó được mang về quảng trường thánh Peter với mục đích trang trí và cũng đồng thời tạo thành chiếc đồng hồ mặt trời khổng lồ. 


Tháp môn chính giữa quảng trường do hoàng đế Cligula cho mang về. Ảnh wpr.org.

4. Khoảng 60 năm trong thế kỷ 19, các giáo hoàng từ chối rời Vatican.

Khi Vatican còn là một bang nằm trong lãnh thổ Italy với tên gọi Papal States, các giáo hoàng từ chối thừa nhận Vatican tồn tại dưới sự quản lý của Italy. Giáo hoàng Pius IX (13/3/1792 - 7/2/1878, triều đại: 1846 – 1878) từng tuyên bố ông là “tù nhân ở Vatican”. Trong vòng 60 năm các giáo hoàng từ chối rời khỏi Vatican và công nhận quyền lực của chính phủ Italy. Khi quân đội Italy có mặt tại quảng trường thánh Peter, các giáo hoàng cũng không xuất hiện ngoài ban công và từ chối luôn việc cầu phúc cho họ. 

5. Benito Mussolini ký kết văn bản thừa nhận sự độc lập của Vatican City.


Tranh cãi giữa chính phủ Italy và giáo hội công giáo tại Vatican chấm dứt năm 1929 với thỏa thuận Lateran Pacts, để Vatican tồn tại và độc lập với khoản tiền được chi cho Papal States là 93 triệu USD (ngày nay tương đương 1 tỷ USD). Vatican dùng số tiền này làm nền tảng cho ngân khố quốc gia. Mussolini, người đứng đầu chính phủ Italy lúc đó đã ký hiệp ước thay mặt cho nhà vua Victor Emmanuel III.

6. Các giáo hoàng không sống ở Vatican cho đến thế kỷ 14.


Dù nhà thờ thánh Peter đã được hoàn thành, các giáo hoàng vẫn sống chủ yếu tại cung điện Lateran thuộc thành Rome. Họ thậm chí còn rời khỏi thành phố cùng nhau đến Avignon, Pháp vào năm 1309 khi vua Philip IV sắp xếp cho một vị giáo chủ người Pháp được chọn làm giáo hoàng. 7 vị giáo hoàng, tất cả đều là người Pháp đã lãnh đạo giáo hội từ Avignon và họ không trở về Rome cho đến năm 1377, thời điểm mà cung điện Lateran bị cháy và Vatican bắt đầu được sử dụng là nơi cư trú của các giáo hoàng.

Rất nhiều hoạt động sửa chữa đã được thực thi bởi hạ tầng kiến trúc của Vatican đã rơi vào tình trạng hư hỏng nặng, những con sói đào bới tử thi trong nghĩa trang, còn bò thì lang thang quanh nhà thờ. 

7. Lính Thụy Sĩ được thuê làm lực lượng quân đội quốc gia.

Khi đến Vatican, du khách dễ dàng gặp “The Swiss Guard” - đội vệ binh người Thụy Sĩ. Trong bộ quần áo đầy màu sắc theo phong cách thời phục hưng, họ bắt đầu bảo vệ giáo hoàng từ năm 1506. Đó là khi giáo hoàng Julius II lên nắm quyền, ngài theo bước rất nhiều người có địa vị tại châu Âu, thuê một đội quân Thụy Sĩ để đảm bảo an toàn.
Đội quân này thường xuyên đi tuần và canh phòng cẩn mật cho cả thành quốc Vatican. Họ được huấn luyện bài bản, có sức mạnh, kỷ cương và là những tay thiện xạ. Tất nhiên, các thành viên trong đội đều là người Thụy Sĩ. 


Đội vệ binh Thụy Sĩ đã bảo vệ Vatican và giáo hoàng từ năm 1506. 
Ảnh blog.thisjourney.com.

8. Nhiều lần trong lịch sử Vatican, các giáo hoàng được đưa ra khỏi thành phố bằng lối đi bí mật.

Năm 1277, tuyến đường Passetto di Borgo được xây dựng để nối Vatican với Castel Sant’Angelo nằm bên bờ sông Tiber. Nó được sử dụng để làm lối thoát hiểm cho các giáo hoàng.
Điển hình năm 1527, giáo hoàng Clement VII đã an toàn sau khi được đưa ra khỏi Vatican khi khắp thành Rome bị đe dọa bởi quân đội của Charles V. Họ điên cuồng giết hại các đức cha và sơ trong thành phố, đội cận vệ Thụy Sĩ đã chống trả đủ lâu để giáo hoàng cùng một số tu sĩ theo lối đi bí mật đến Castel Sant’Angelo nhưng cũng đã có 147 đức cha thiệt mạng trong cuộc đàn áp này. 

9. Đa phần người dân Vatican sống ở nước ngoài.


Năm 2011, dân số Vatican là 594 và số liệu mới nhất năm 2013, Vatican có 839 người. Nhiều công dân mang quốc tịch Vatican nhưng họ lại sống ở nước ngoài (thật ra là ngay tại Rome, Italy). Ngoài đội quân Thụy Sĩ khoảng hơn 100 thành viên, cộng đồng lớn nhất ở Vatican là những vị cha xứ từ khắp nơi trên thế giới đến sống và học tập tại đây.

10. Cơ quan thiên văn học của Vatican sở hữu một kính viễn vọng ở Arizona (Mỹ).

Khi Rome phát triển thành một đô thị nhộn nhịp, ánh sáng trong thành phố khiến các nhà thiên văn học của đất nước nhỏ bé nhất hành tinh này không thể quan sát các chòm sao một cách rõ ràng. Đài thiên văn của Vatican tọa lạc cách trung tâm thành phố 15 dặm tại Castel Gdandolfo.
Năm 1981, Vatican cho đặt thêm một trung tâm nghiên cứu nữa ở Tucson và trang bị chiếc kính viễn vọng hiện đại đặt trên đỉnh Graham, phía đông nam bang Arizona, Mỹ.
Vatican còn nhiều điều thú vị hơn nữa đang chờ bạn khám phá với nhà thờ thánh Peter tràn ngập các tác phẩm nghệ thật, thư viện tòa thánh Vatican hàng triệu đầu sách hay chỉ đơn giản là đứng giữa quảng trường thánh Peter. Biết đâu bạn sẽ được nhìn thấy giáo hoàng Francis vẫy chào mọi người từ ban công.

Bài viết của Hoài Nam




Vòm thánh đường Thánh Peter, biểu tượng của Vatican

Được gọi bằng nhiều cách: Thành phố, quốc gia hay Tòa thánh, thực tế đây là một lãnh thổ rộng 44 ha được Chính phủ Ý chính thức ký công nhận Vatican là một quốc gia độc lập năm 1929 sau nhiều tranh cãi. Đây là một đất nước mà du khách không phải xin visa để đến đây.



Quảng trường Peter, cửa chính kết nối thế giới của Vatican
Lãnh thổ này có chỉ có dân số 840 người vào năm 2013, nhưng có hệ thống lãnh đạo riêng, về mặt chính quyền đứng đầu là thống đốc, có ngân hàng riêng (Viện giáo vụ) và lực lượng cận vệ nổi tiếng tuyển từ Thụy Sĩ.
Đất nước này nằm trên một ngọn đồi, ngay ngoài cổng phía tây bắc thành Roma cổ đại, được hệ thống tường thành cao kiên cố xây từ năm 800 bao bọc, có camera an ninh rải kín.


Lính canh Thụy Sĩ tại một cổng của Vatican


Hệ thống tường thành, biên giới hữu hình giữa Vatican và Ý
Điểm lý tưởng nhất để chiêm ngưỡng toàn thể Vatican là trèo lên nóc thánh đường Thánh Peter. Từ nơi này có thể nhìn thấy 61 công trình chính yếu của Vatican.
Những công trình này được lần lượt xây dựng trong suốt một ngàn năm qua, từ hầm mộ thánh Peter đến nhà thờ, nhà nguyện, lâu đài giáo hoàng, bảo tàng, quảng trường cho đến nhà thống đốc, sân trực thăng, nhà ga, hệ thống đường sá bên trong Vatican…

Không gian xanh của Vatican nhìn từ trên cao

Hệ thống vườn chiếm 1/3 diện tích Vatican, với nhiều loại thực vật đến từ nhiều nơi trên thế giới. Vườn được vẽ kiểu và xây dựng vào thời kỳ Trung cổ với tượng đá, bồn nước rải rác, dưới những hàng cây cao, bên dưới là những thảm cỏ tạo không gian bình yên.


Pháo đài Castel Sant’Angelo của Ý, nơi được cho có đường hầm nối từ Vatican ra sông Tiber
Từ nơi này cũng có thể chiêm ngưỡng thành phố Rome lãng mạn với dòng sông Tiber hiền hòa, dưới nhiều cây cầu nổi tiếng. Vatican ban đêm được ánh đèn làm đậm lên vẻ đẹp và linh thiêng của một trung tâm tôn giáo, đặc biệt là nơi mơ ước ghé thăm ít nhất một lần trong đời đối với tín đồ theo đạo Công giáo.
Bảo tàng Vatican lưu trữ các bộ sưu tập độc đáo về các loại hình nghệ thuật trên thế giới, thu hút bất cứ du khách nào khi đến Rome, với giá vé vào cổng 15 euro.

Bảo tàng Vatican

Tháng 3 năm nay, kỷ niệm vị tân giáo hoàng lên ngôi được 1 năm, và cũng là dịp lễ Phục sinh, số lượng khách hành hương tập trung về Vatican tăng lên đáng kể. Hình của vị giáo hoàng người Argentina cũng như các vật phẩm tôn giao được bày bán nhiều ở không gian trong và ngoài Tòa thánh.


Quảng trường, nơi khách hành hương tập trung về và cũng là nơi có biên giới vô hình giữa Vatican và Ý

Nguồn:  Kim Dung

Trải qua gần 2.000 năm lịch sử, Vatican hiện là nước có chủ quyền nhỏ nhất thế giới, nhưng cũng là một trong những quốc gia có quyền lực lớn nhất. Thành phố Vatican nằm trên một khu đất mà người La Mã xưa vẫn gọi là Mons Vaticanus. Các giáo hoàng bị mất quyền lực chính trị ở Rome và các khu vực chung quanh khi nước Italy thống nhất (1861 – 1870). Thời kỳ này họ tự gọi mình là “những tù nhân Vatican”. Sau đó, chính quyền Mussolini công nhận thành phố Vatican là một quốc gia độc lập theo hiệp ước Lateran 11/2/1929.Thành Vatican tên chính thức Thành Quốc Vatican (Latinh: Status Civitatis Vaticanae; tiếng Ý: Stato della Città del Vaticano), là một quốc gia có chủ quyền với lãnh thổ bao gồm một vùng đất được xây tường bao kín, nằm trong lòng thành phố Rôma, Ý. Với diện tích xấp xỉ 44 hécta (108,7 mẫu Anh), đây là quốc gia độc lập nhỏ nhất thế giới.
Nơi đây có một nền kinh tế phi thương mại độc nhất vô nhị, chủ yếu do các khoản quyên góp của người Thiên chúa giáo La Mã trên khắp thế giới (thường được biết dưới cái tên đồng xu của thánh Peter) cũng như thu nhập từ bán tem, các ấn phẩm, đồ lưu niệm cho khách du lịch, phí vào các viện bảo tàng. Ngân sách vào khoảng 200 triệu USD.
Trên địa hình dạng đồi thấp, diện tích Vatican chỉ vẻn vẹn có 0,44 km2, lọt thỏm trong thành Rome. Bao chung quanh là những bức tường hàng trăm tuổi. Đường biên giới dài chừng 3,2 km. Độc lập là đặc tính thế tục quan trọng nhất của Vatican vì nó bảo vệ giáo hoàng khỏi áp lực của bên ngoài.
Lực lượng lao động vào khoảng 4.000 người, trong đó 500 người có quyền công dân. Với một dân sốnhỏ,chừng 900, Vatican có tất cả mọi thứ mà một quốc gia phải có: cảnh sát, một tờ báo, đài truyền hình và phát thanh, ga xe điện, dịch vụ bưu chính, thậm chí có cả một cái bếp riêng để nấu súp cho người nghèo.
Có một vài nét đặc biệt ở thành phố này. Tắc nghẽn giao thông có thể giăng hàng đến 10 chiếc ôtô. Và Vatican có lẽ là đất nước duy nhất trên thế giới, nơi mà máy rút tiền tự động đưa ra những lời chỉ dẫn bằng tiếng Latinh. Ngoài thành phố Vatican, 13 tòa nhà ở Rome và lâu đài Gandoflo (nơi nghỉ hè của giáo hoàng) cũng được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao.
Những người lính gác Thuỵ Sĩ
Trong các doanh trại, những tân binh thuộc lực lượng vũ trang nhỏ nhất thế giới đang duyệt binh. Đó là những lính gác Thuỵ Sĩ. Suốt 500 năm qua, họ là đội cận vệ của giáo hoàng.
Tổng số lính Thuỵ Sĩ chỉ vào khoảng 100, và để được tuyển họ phải đáp ứng các điều kiện: Là người Thuỵ Sĩ, theo đạo Thiên chúa giáo La Mã và cao ít nhất 1m73. Những lính gác Thuỵ Sĩ chỉ đóng một vai trò nghi lễ, nhưng họ cũng là một lực lượng an ninh được huấn luyện chỉn chu. Khi giáo hoàng xuất hiện trước công chúng, những người này mặc thường phục và cùng với lực lượng cảnh sát Vatican hình thành một vành đai bảo vệ ông.
Hồi mới đến đây 4 năm về trước, ông thợ may của Vatican - Ety Cicioni - phải đối mặt với thử thách đáng kinh ngạc: Không hề có chỉ dẫn hay bản vẽ nào về cách làm quân phục cho lính gác Thuỵ Sĩ. Tất cảnhững gì ông có trong tay là một bộ đồng phục hoàn chỉnh nặng 3,6 kg. “Vợ tôi và tôi phải tháo tung nó ra. Nó được làm từ 154 mảnh khác nhau. Tôi phải nghiên cứu chán chê mới hiểu nổi cấu tạo của nó”, ông kể lại.
Người ta vẫn cho rằng tác giả đầu tiên thiết kế ra bộ quân phục này là Michelangelo. Mẫu hiện tại là do một người chỉ huy đội gác thiết kế. Lần đầu tiên, nó được mặc là năm 1914. Ngay cả với mẫu quân phục đã được đơn giản hoá như hiện nay, ông Ety cũng phải mất tới 32 giờ và 3 lần cho mặc thử mới hoàn tất được. Kể từ khi đội gác được hành lập vào năm 1506, các thành viên đã có truyền thống mang kích và kiếm.
Vatican là một công trình văn hóa có ý nghĩa rất lớn, rất quan trọng. Những công trình như Thánh đường thánh Peter và nhà nguyện Sistine là nơi tập hợp nhiều tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng trên thế giới, trong đó có những tác phẩm của những nhà nghệ thuật lừng danh như Botticelli, Bernini và Michelangelo. Thư viện Vatican và những bộ sưu tập của viện bảo tàng Vatican có tầm quan trọng rất lớn về lịch sử, khoa học và văn hóa. Năm 1984, Vatican được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa thế giới, đặc biệt là chỉ một Vatican thôi nhưng lại bao gồm cả đất nước (Vatican là một thành phố, nhưng cũng là một đất nước).

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

15 Breathtaking Places To Visit In Greece

1. Sveti Stefan in Budva


This is a beautiful resort located approximately 6 km southeast of Budva. This was formerly a village acquired by Yugoslav government. Later, it was turned into a upscale hotel. Sveti Stefan guarantees you a memorable holiday.

2. Paros in Aegean sea

Greece is popularly known for its beaches. Paros is situated in central Aegean. Paros was known for its fine white marble in past, but now it is a loved tourist spot. The ambiance looks so pure. Every thing in Paros will give you the feeling of complete peace.

3. Corfu island in Kerkira

This is one of the most incredible islands among many. Once you get here, you won't feel like leaving this place. There are several beaches in Corfu and you have all the possibilities of spending quality time.

4. Corinth canal in Corinth

Passing through the Corinth canal feels heavenly. It is 6.4 km in length and 21.4 metres wide. Corinth canal joins the Gulf of Corinth with the Saronic Gulf. Due to the narrowness, this canal is used only for tourism and not for any transportation purpose.

5. Mount Athos in Halkidiki

Mount Athos is listed in the world heritage site. This peninsula is situated in Northern Greece. One should acquire a special entrance permit to visit the site. You have to take a ferry boat to reach the place.

This holy mountain recharges every visitor with the vibrations of purity and serenity.

The place is governed by ''Holy Community''.

6. Giola Natural Pool in Thassos

You can have the best time with your loved ones here. This incredible pool carved in the rocks is one of the natural wonders in Greece.

7. Melissani Cave in Sami

This unique and stony lake is situated in the east coast of Kefalonia. It was discovered in 1951. The history of the cave is connected with unique geological phenomenon. The trip to Melissani cave can be full of adventures.

8. Tiny peninsula in Mykonos

This is probably the most romantic place on the earth. Visit Mykonos for a lovely experience with your partner!

9. Zakynthos beach in Ionian sea

This is hard to believe such a spectacular place exists on earth. Greece is blessed by number of beaches and this is the most beautiful one. Zakynthos is rich in natural beauty. It is surrounded by number of luxurious hotels, that will make your experience unforgettable.

10. Diros caves in Mani

This is an awesome adventurous site which is located approximately 12 miles south of Aeropolis. Travelers say that this is the best cave in Greece.

11. Santorini in Aegean sea

If you visit Greece, Santorini is the place you must not miss. There are many things to do here that can enhance your happiness. You will love watching the sunset. Thriving nightlife will make you excited and the place will give you an awesome feel.

This stunning view will take your breath away!


12. Ancient Port of Pythagoreion in Samos

Pythagorean is also registered in UNESCO World Heritage Site. This historical place contains ancient Greek and Roman monuments. The classical architectural structures in the area are so impressive.

13. Lake Plastira in Karditsa

Karditsa will leave you speechless with its amazing landscape. It is said that the place was once devastated by a major flood, later it was developed as a tourist spot.

14. Chania in Crete

Chania is enriched with the amazing scenaries and breathtaking views. It is a capital city of the regional unit. Chania offers you many inspirational places to visit including Museum of Typography.

15. Palace of Sissi in Corfu

The palace was built by Empress Elizabeth of Austria who was also known as Sisi. The palace was named after her. Corfu was her favorite vacation place and she always admired the culture of Greece. Sisi's palace includes the glimpses of Greece's language and culture.

Reading Between the Lines (Belgium)

Thoạt nhìn, nhà thờ Reading Between the Lines rất bình thường, không có gì nổi bật. Nhưng khi nhìn từ một số vị trí đặc biệt, bạn sẽ khó có thể tin vào mắt mình…
Nhà thờ này tọa lạc trên một con phố đi bộ thuộc thành phố Borgloon, Bỉ. Công trình do công ty kiến trúc Gijs Van Vaerenbergh xây dựng và hoàn thành vào tháng 9/2011. Ngay sau đó, nó đã đuợc trang Archdaily bình chọn là một trong những nơi có kiến trúc tốt nhất năm 2012.




Cái tên “Reading Between the Lines” là một thành ngữ trong tiếng Anh có thể dịch nôm na là “hiểu những ý không được nói ra”. Nhà thờ này không chỉ có cái tên độc đáo mà cả cấu trúc cũng hết sức đặc biệt

t.

(Ảnh: Mine Dalemans)

Nhà thờ cao 10m, gồm 100 lớp và 2000 cột thép. Tùy theo góc nhìn của người xem, nhà thờ có thể là một tòa nhà lớn, hoặc tan ra – toàn bộ hay một phần – vào khung cảnh xung quanh.




Ngoài ra, khi nhìn ngắm quang cảnh từ bên trong công trình này, người xem sẽ được thưởng thức bức tranh đồng quê với những đường kẻ trừu tượng.



Cũng giống như chúng ta vậy. Đôi khi, ta cứ nghĩ rằng mình đã thấu rõ mọi chuyện, nhưng nếu xoay lại nhìn từ một góc độ khác thì rõ ràng suy nghĩ của mình cũng không còn thật sự đúng nữa rồi.

(Ảnh: Kristof Vrancken / Z33)
Khi nào có dịp đến Bỉ, hãy nhớ ghé thăm công trình thú vị này nhé! (Ảnh: cornelisk.com)

Biên dịch: Thanh Thanh

Praha – Trái tim bé bỏng của châu Âu

Là thủ đô của một trong những đất nước trải qua nhiều biến động chính trị tại châu Âu, nhưng Praha may mắn thay vẫn giữ nguyên được các công trình kiến trúc, để giờ đây ai cũng biết đến nơi này như một trong những thành phố cổ kính nhất.


Từ khi còn bé, tôi đã được nghe rất nhiều câu chuyện kể về đất nước Tiệp Khắc và thành phố Praha qua những món đồ như búp bê rối, hộp diêm hay những bức ảnh mà nhiều người họ hàng đi xuất khẩu lao động đem về. Trong mường tượng của tôi, đó là một nơi của những câu chuyện cổ tích, của món bia mà những người lớn ngày xưa đều xuýt xoa mỗi lần nhắc tới, của những cô búp bê ngồi chơi hộp nhạc trên cây cầu Tình… Đến khi lớn lên, tôi càng trở nên hiếu kỳ khi những ai từng đi Praha đều kể về thành phố ấy bằng một cảm xúc mơ màng: “Praha ấy hả? Lãng mạn lắm, đẹp lắm, mê mẩn lắm, là thủ đô cổ kính nhất của châu Âu đấy!”. Chính vì vậy trong chuyến đi châu Âu lần thứ hai của mình, dù kế hoạch có chút thay đổi khi không có ai đi cùng, tôi vẫn quyết đi tàu từ Berlin tới Praha và khám phá nơi đây một mình.


Khác với các thủ đô khác tại châu Âu, Praha giữ lại được các công trình kiến trúc. Đặc biệt, khu quảng trường Hoàng gia vẫn giữ nguyên được khung cảnh như xưa, biến nơi đây thành điểm du lịch sôi động. Buổi chiều ngồi tại đây thưởng thức ly bia Tiệp thì không gì thú vị bằng.


Mặc dù tên tiếng Anh, Prague, phổ biến hơn nhưng tôi vẫn thích gọi thủ đô của Cộng hòa Czech là Praha bởi nghe nó có vẻ gì đó kiêu hãnh, duyên dáng hơn. Nhờ có “ông chú” Google mà tôi đã soạn sẵn một lịch trình trong ba ngày ở Praha, từ đường đi nước bước là di chuyển bằng Metro thế nào, giờ nào đi đâu, phải thăm thú những chỗ nào… Nhưng đến Praha, mọi kế hoạch dường như chẳng có nghĩa lý gì. Bước xuống ga tàu Praha hlavni nadrazi, tôi hăm hở tới quầy thông tin để hỏi mua vé tàu điện ngầm – giống như đã tra cứu trong Goolge Maps. Người bán vé thân thiện hỏi tôi địa chỉ muốn tới và khi nghe xong, anh ta tỏ ra rất ngạc nhiên: “Ồ chỗ đó cách đây chỉ có 300m, thực ra anh có thể đi bộ được đó” và vẽ chi tiết đường đi trên chiếc bản đồ bé xíu.


Căn hộ tôi thuê nằm trên quảng trường Wenceslas, có cái tên khá hay ho là Picasso Apartment. Nhìn trên ảnh thì đó là một căn phòng nhỏ nhỏ, xinh xinh ở tầng áp mái nhưng khi nhận phòng, tôi khá choáng ngợp khi nó không khác gì một căn hộ tiện nghi.Cái giá 3.000 CZK (3 triệu) cho 2 đêm trong một căn hộ đẹp, vị trí trung tâm Praha và có thể ở được tới 4 người là quá rẻ.

Đi du lịch một mình có rất nhiều điều thú vị, chẳng hạn như bạn có thể đeo tai nghe thưởng thức một playlist các bài hát yêu thích nhất một cách liền mạch, đi bộ theo tốc độ của đôi chân mà chẳng phải chờ đợi ai và cầm máy ảnh “sáng tác” bao lâu tùy thích. Tôi đã soạn thảo một lịch trình chi tiết là đi đến đâu bằng phương tiện gì nhưng khi cầm chiếc bản đồ, tôi thấy quả thực “ông chú” Google đã quá “máy móc”. Đến Praha, bạn sẽ chẳng phải dùng tới phương tiện giao thông nào ngoài việc đi bộ. Và chỉ có đi bộ, bạn mới cảm nhận được cái vẻ đẹp quyến rũ đến nao lòng của “thành phố vàng”.


Lang thang vô định trên con đường đá rêu xanh

Trong Thế chiến II, Praha may mắn không bị phá hủy như nhiều thành phố khác nên kiến trúc nơi đây thực sự là cổ kính và mang một vẻ đẹp rất tự nhiên chứ không phải phục dựng. Những con đường đá ở Praha ngoài nét đặc trưng như bao nơi khác ở châu Âu thì còn được phủ lên một lớp rêu xanh của thời gian. Cắm tai nghe, đeo máy ảnh và một tay cầm bản đồ, một tay cầm lịch trình; tôi bắt đầu hành trình khám phá. Praha còn được mệnh danh là “thành phố của hàng trăm chóp nón” bởi những mái ngói hình chóp có tuổi đời lên đến 1.000 năm.

Khi giai điệu bài hát Secrets của nhóm OneRepublic với tiếng cello bắt đầu vang bên tai, tôi quyết định gấp lịch trình và bản đồ lại, để bước chân đi vô định qua từng con ngõ nhỏ. Đôi khi lạc đường một chút lại càng hay. Quả thực, có những bài hát dù đã nghe nhiều lần nhưng đến phải đến khi tìm được một khung cảnh phù hợp thì nó mới “thấm”. Giờ đây mỗi lần nghe lại Secrets, tôi lại nhớ về một buổi chiều tháng 5 dạo bước trên những con đường đá xanh rêu của mùa Xuân Praha.


Rong ruổi trong phố cổ, tôi được chiêm ngưỡng những chiếc xe điện nhiều toa kêu leng keng mà ngày xưa cũng thường xuất hiện trong lời kể của những người họ hàng. Từng toa, từng toa một nối nhau xuyên qua từng ngóc ngách. Xe điện là phương tiện di chuyển phổ biến ở Praha và thu hút rất đông khách du lịch vì có thể ngắm cảnh được. Tôi tự hỏi không biết hình ảnh ngày xưa ở Hà Nội, khi cũng có những chuyến xe leng keng trên đường phố, liệu có giống thế này?


Chỉ trong vòng 3 tiếng đồng hồ, tôi đã dạo qua hết khu Old Town và dừng chân ở quảng trường Hoàng gia. Praha có thể nói là sự tổng hòa của đủ thể loại kiến trúc, từ Gothic, Baroque, Roman tới Rococo hay Neoclasico… Quảng trường Hoàng gia ở Old Town là một nơi lãng mạn vô cùng. Đỉnh ngọn tháp đồng hồ thiên văn Astronomical là nơi bạn có thể nhìn ngắm Praha từ trên cao, với khoảng 120 CZK (120.000 VNĐ) tiền vé. Quảng trường Hoàng gia chính là nơi nhóm nhạc Boyzone đã quay MV Everyday I Love You. Tình cờ thay, đúng lúc tới đây thì iPod của tôi lại chơi tới bài hát này. Giọng hát của Ronan Keating thì thầm bên tai “I don’t know but I believe, that something are meant to be…” lại càng khiến tôi nao lòng hơn.



Đừng tin vào những gì Google nói, hoặc những lời khuyên rất hùng hồn trên các website hướng dẫn du lịch. Praha có thể được coi như một thành phố chỉ nằm trong lòng bàn tay. Phương tiện di chuyển tốt nhất ở đây chính là đôi chân bạn, hoặc cùng lắm là những chiếc xe bus rất dễ đón ở quanh khu phố cổ. Đi bộ cũng là cách tốt nhất để thưởng ngoạn vẻ đẹp của thành phố này, bởi vì bạn sẽ phải đứng lại nhìn ngắm mọi thứ khá lâu trước khi nỡ dứt lòng bước tiếp.



Bạn có thể lang thang cả ngày ở Quảng trường Hoàng gia mà vẫn không thể chán được vẻ đẹp của nơi đây. Những quán bia Tiệp, tháp đồng hồ thiên văn, tòa thị sảnh Old Town… lúc nào cũng tấp nập người qua, kẻ lại. Praha lại càng trở nên lãng mạn hơn trong ánh chạng vạng, khi những người nghệ sĩ đường phố xuất hiện trên quảng trường và bắt đầu ngân vang những bản tình ca nổi tiếng như Misty, Feeling Good, Can’t Take My Eyes Off You và đương nhiên là cả Everyday I Love You.

Mọi con đường đều dẫn tới cầu Charles

Đã tới Praha thì nhất định không thể bỏ qua cầu Charles – cây cầu đá nối liền phố cổ Staré Mesto (Old Town) tới khu Mala Strana ở phía bên kia bờ sông Vltava. Đây là nơi mà trong buổi chiều đầu tiên ở Praha, tôi đã tới và sau đó buổi tối quay lại trước khi trở về khách sạn. Ngày hôm sau, cầu Charles tiếp tục là điểm đến đầu tiên và kết thúc của tôi. Tới buổi sáng cuối cùng trước khi rời đi, tôi cũng quay lại đây lần nữa. Quả thực, cầu Charles giống như một thỏi nam châm khổng lồ có lực hút kỳ lạ. Dù lang thang ở đâu chăng nữa trong Old Town thì cuối cùng bước chân của tôi vẫn hướng tới đây.



Dọc hai thành cầu là 30 bức tượng thánh được dựng lên trên các trụ cầu từ thế kỷ 17, mang hai phong cách nghệ thuật Gothic và Baroque. Bức tượng nổi tiếng nhất trên cây cầu này là tượng thánh John of Nepomuk. Ông là vị cha xứ dưới thời vua Wenceslas IV. Nhà vua cho bắt cha xứ vì muốn biết vợ mình đã xưng tội như thế nào. Nepomuk không tiết lộ nên đã bị tra tấn đến chết. Tương truyền rằng nếu chà tay vào tấm bảng đồng dưới chân bức tượng, bạn sẽ có cơ hội trở lại Praha.


Cầu Charles dường như cũng là một thế giới riêng, tách biệt với mọi thứ bên ngoài. Sức sống ở cây cầu này đến từ những món đồ lưu niệm nhỏ xinh được bày bán ngay trên cầu, những người nghệ sĩ đàn, hát, vẽ và cả những cặp tình nhân trao nhau nụ hôn ngọt ngào với background phía sau là tòa lâu đài Prague đồ sộ. Ngay trên câu cầy này, tôi đã gặp một nữ nghệ sĩ đường phố như bước ra từ những câu chuyện mà mình được nghe kể ngày xưa. Cô ấy diện váy ca rô, đội mũ hoa như một búp bê và say sưa bên chiếc hộp nhạc phát ra giai điệu của bài hát Ave Maria. Đó là khoảnh khắc khiến tôi rất xúc động và cảm thấy như những ký ức tuổi thơ hiện về, không phải qua lời kể mà bằng chính hình ảnh.

Vì là điểm đến nổi tiếng nhất ở Praha nên hiếm khi cây cầu này vắng người. Tôi quyết định buổi sáng cuối cùng sẽ dậy thật sớm để đem máy ảnh tới đây “sáng tác”. 7 giờ sáng là khoảnh khắc mà cầu Charles thưa thớt người, các nghệ sĩ vẫn còn say ngủ. Mặt trời dần ló dạng và màn sương mờ ảo vẫn còn bao phủ lấy từng bức tượng thánh trên cầu. Người ta nói Praha là xứ sở của tình yêu, là nơi dành cho lứa đôi nhưng nếu tới đây một mình thì Praha chính là tình nhân của bạn. Praha có thể nhỏ bé so với Paris tráng lệ, Vienna màu sắc hay Berlin khổng lồ nhưng giữa châu Âu, thành phố này vẫn là một trái tim bé bỏng chung nhịp đập với người đang yêu, là “nàng thơ” duyên dáng và đầy kiêu hãnh của những tâm hồn cô đơn.




Nhờ vẻ đẹp cổ kính, có phần gì đó buồn bã và lạc thời của mình, Praha đã xuất hiện trong nhiều MV và nhiều bộ phim bom tấn của Hollywood cũng như phim độc lập như Mission Impossible, xXx, Blade II, Alien vs. Predator, Doom, Chronicles of Narnia, Hellboy, Red Tails…

Bí quyết du lịch Praha “bỏ túi”

• Những điểm đến không thể bỏ qua ở Praha: Cầu Charles, Quảng trường Hoàng gia, Lâu đài Prague, “tòa nhà nhảy múa” The Dancing House, Nhà thờ St. Vitus, Tu viện Strahov, Tháp đồng hồ thiên văn Astronomical, Nhà hát lớn Estates, Tòa nhà phức hợp Corolinum, Tháp truyền hình Zizkov.

• Bảo tàng Tra tấn, Bảo tàng Sex Machines và Bảo tàng Quốc gia là ba bảo tàng đáng đi ở Praha.

• Uống bia Tiệp là điều không thể bỏ qua. Praha nổi tiếng với nhiều loại bia ngon tuyệt hảo như Kozel hay Pilsner và tất cả đều có ở những nhà hàng xung quanh Quảng trường Hoàng gia.

• Chợ Sapa: Người Việt sinh sống tại Praha rất đông và tập trung chủ yếu ở xung quanh Trung tâm thương mại Sapa. Nơi đây có tất cả những món hàng Việt Nam, trường học, đền chùa và cả những món ăn Việt như bún cá, phở cho những ai nhung nhớ hương vị ẩm thực quê hương khi xa xứ. Nếu bạn mong muốn tìm hiểu về cuộc sống của người Việt ở Praha thì nên đến khu chợ này ở ngoại ô thành phố.

• Những món đồ lưu niệm đặc trưng: Hộp diêm, búp bê rối, gạt tàn, hộp nhạc.

• 4 bài hát nên có trong playlist: Secrets (OneRepublic), Everyday I Love You (Boyzone), Misty (Johnny Mathis), Numb (Linkin Park).

• Nên thuê khách sạn ở gần ga tàu Praha hlavni nadrazi hoặc quảng trường Wenceslas để thuận tiện cho việc đi lại. Hai điểm này cũng gần khu mua sắm sầm uất nhất của Praha.